Trong văn hóa cổ động bóng đá châu Âu, bên cạnh những hình ảnh đẹp của sự cuồng nhiệt và đam mê, luôn tồn tại một mặt tối đầy ám ảnh: hiện tượng Hooligan. Khái niệm Hooligan là gì không đơn thuần chỉ là những cổ động viên nhiệt thành, mà nó dùng để chỉ những nhóm người cực đoan, thường xuyên gây ra bạo loạn, phá phách và bạo lực cả trong và ngoài sân vận động. Đây là một vấn đề xã hội phức tạp đã và đang gây ra nhiều tranh cãi, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh của môn thể thao vua.
Để hiểu rõ hơn về hiện tượng này, chúng ta cần khám phá nguồn gốc lịch sử, bối cảnh phát triển, những tác động tiêu cực mà nó mang lại, cũng như những nỗ lực không ngừng của các tổ chức bóng đá nhằm kiểm soát và đẩy lùi bạo lực sân cỏ trong kỷ nguyên hiện đại.
Hooligan là gì và bối cảnh lịch sử hình thành
Thuật ngữ “Hooligan” không phải là một phát minh của bóng đá mà có nguồn gốc sâu xa hơn từ đời sống xã hội tại Anh Quốc. Việc hiểu rõ Hooligan là gì đòi hỏi phải nhìn lại lịch sử xuất hiện và cách nó gắn chặt vào văn hóa túc cầu giáo.
Nguồn gốc từ xã hội anh quốc thế kỷ 19
Tin tức từ MM88 cho biết, thuật ngữ “hooligan” được cho là bắt nguồn từ Luân Đôn vào cuối thế kỷ 19. Một giả thuyết phổ biến nhất cho rằng từ này có liên quan đến một gia đình người Ireland tên là Hooligan (hoặc Houlihan) nổi tiếng vì hành vi gây rối, đánh nhau và phá hoại tại khu vực Southwark. Từ đó, báo chí Anh đã sử dụng từ này để chỉ chung những nhóm thanh niên, những kẻ gây rối công cộng, bất kể liên quan đến thể thao hay không.
Dần dần, “hooligan” trở thành từ đồng nghĩa với “bạo loạn” và “gây rối trật tự công cộng” trước khi chính thức kết nối với các sự kiện thể thao.
Sự gắn kết với bóng đá và giai đoạn bùng nổ (1960s-1980s)
Sự chuyển giao mạnh mẽ của thuật ngữ này sang bóng đá diễn ra vào khoảng thập niên 1960. Bóng đá Anh, với sự phát triển mạnh mẽ và sự cạnh tranh khốc liệt giữa các câu lạc bộ (CLB), trở thành môi trường lý tưởng cho sự hình thành của các nhóm cổ động viên cực đoan, được gọi là “Firms” (băng nhóm).
Thời kỳ này, bạo lực bóng đá bùng nổ dữ dội tại các giải vô địch Anh, rồi nhanh chóng lan rộng sang các quốc gia châu Âu khác như Ý, Đức, Hà Lan. Các nhóm Hooligan không chỉ ẩu đả trên khán đài mà còn tổ chức các cuộc đối đầu, phục kích nhau bên ngoài sân vận động, biến các ngày thi đấu trở thành những trận chiến đường phố.
Đây là giai đoạn mà các băng nhóm này hoạt động có tổ chức hơn, mang tính lãnh thổ cao, lấy bạo lực làm thước đo để khẳng định sự trung thành và sức mạnh của CLB mà họ ủng hộ. Hình ảnh của bóng đá châu Âu thời kỳ này bị ảnh hưởng nặng nề bởi sự hỗn loạn và mất an ninh.

Thảm họa Heysel (1985) – hồi chuông cảnh tỉnh
Không thể nhắc đến lịch sử Hooligan mà bỏ qua thảm họa Heysel. Vào ngày 29 tháng 5 năm 1985, trước trận chung kết Cúp C1 châu Âu giữa Liverpool và Juventus tại sân Heysel (Brussels, Bỉ), bạo loạn do Hooligan Anh gây ra đã khiến một bức tường khán đài sụp đổ, làm 39 người thiệt mạng (chủ yếu là cổ động viên Juventus) và hàng trăm người bị thương.
Sự kiện kinh hoàng này đã đánh dấu một bước ngoặt lịch sử:
- Lệnh cấm quốc tế: Các CLB bóng đá Anh bị cấm tham gia tất cả các giải đấu châu Âu trong vòng 5 năm (riêng Liverpool bị cấm 6 năm).
- Siết chặt an ninh: Thảm họa này buộc chính phủ Anh, UEFA và FIFA phải nhìn nhận vấn đề nghiêm trọng hơn, từ đó ban hành những luật lệ, biện pháp kiểm soát và chế tài cực kỳ nghiêm ngặt đối với cổ động viên gây rối.
Thảm họa Heysel là minh chứng rõ ràng nhất cho thấy sự cuồng nhiệt không kiểm soát có thể dẫn đến hậu quả thảm khốc như thế nào.
Phân biệt Hooligan, Ultras và fan cuồng
Trong bóng đá hiện đại, người hâm mộ thường dễ nhầm lẫn giữa Hooligan và các loại hình cổ động viên khác. Việc hiểu rõ sự khác biệt là rất quan trọng để trả lời chính xác Hooligan là gì.
Hooligan (bạo lực là mục đích)
Đặc điểm cốt lõi của Hooligan là sử dụng bạo lực và xung đột làm mục đích chính. Đối với họ, trận đấu bóng đá chỉ là cái cớ để gặp gỡ đối thủ (Hooligan của đội khác) và đánh nhau. Hoạt động của họ tập trung vào:
- Tìm kiếm và thách thức đối thủ để ẩu đả (Fight).
- Phá hoại tài sản công cộng và gây rối trật tự.
- Hành vi của họ là phi thể thao, phi pháp, và thường được tổ chức thành các băng nhóm (Firms) có quy tắc riêng.
Hooligan là vấn đề an ninh xã hội chứ không phải chỉ là văn hóa cổ vũ.
Ultras (cổ vũ cuồng nhiệt là mục đích)
Thuật ngữ Ultras xuất phát từ Ý và phổ biến ở Nam Âu. Mặc dù đôi khi cũng gây ra một số rắc rối như đốt pháo sáng, pháo khói, và dùng ngôn ngữ lăng mạ, mục đích chính của Ultras là cổ vũ cuồng nhiệt và tạo ra không khí trên khán đài.
- Tập trung: Sáng tạo các bài hát, biểu ngữ, màn trình diễn Tifo (khán đài nghệ thuật).
- Mục đích: Hỗ trợ tinh thần đội bóng một cách tuyệt đối, bất kể kết quả.
- Tuy nhiên, một số nhóm Ultras có thể có xu hướng cực đoan và đôi khi dẫn đến xung đột, nhưng bạo lực không phải là lý do tồn tại chính của họ như Hooligan.
Fan cuồng bình thường
Đây là những người hâm mộ có tình yêu mãnh liệt với đội bóng, có thể biểu hiện sự tức giận hay vui mừng quá mức, nhưng không có hành vi bạo lực có tổ chức hay tìm kiếm xung đột với đối thủ. Họ tham gia vào các hoạt động cổ vũ trong giới hạn cho phép của pháp luật và quy định sân vận động.
Tác động và hệ lụy của hiện tượng Hooligan
Mặc dù một số người cố gắng nhìn nhận hiện tượng Hooligan dưới góc độ văn hóa ‘khẳng định bản sắc’ hoặc ‘sự trung thành’, nhưng hệ lụy tiêu cực mà nó gây ra là không thể dung thứ. Cụ thể được những người chơi tại nhà cái MM88 tổng hợp:

Mặt tối của sự cuồng nhiệt và bạo lực
Hệ quả lớn nhất của Hooligan là bạo lực. Các cuộc ẩu đả không chỉ gây thương tích cho các thành viên trong băng nhóm mà còn đe dọa đến tính mạng của những người vô tội xung quanh, bao gồm cả gia đình, trẻ em và người già đi xem bóng đá. Bạo lực sân cỏ đã khiến hàng loạt trận đấu bị gián đoạn, buộc các CLB phải thi đấu trên sân không khán giả, gây thiệt hại kinh tế lớn và làm suy giảm nghiêm trọng tinh thần thể thao.
Ngoài ra, Hooligan còn gắn liền với các vấn đề xã hội khác như phân biệt chủng tộc, kỳ thị người nhập cư, và các tư tưởng chính trị cực đoan, biến sân bóng thành nơi thể hiện sự thù hằn, hoàn toàn đi ngược lại với tinh thần hòa bình, đoàn kết của thể thao.
Thiệt hại kinh tế và hình ảnh quốc gia
Các vụ bạo loạn Hooligan gây ra thiệt hại vật chất nặng nề (phá hủy tài sản, ghế ngồi, phương tiện giao thông). Các CLB và liên đoàn phải chịu phạt nặng, bị cấm tham dự giải đấu quốc tế, và mất đi nguồn thu từ vé và bản quyền truyền hình. Quan trọng hơn, bạo lực Hooligan làm tổn hại nghiêm trọng đến hình ảnh quốc gia đăng cai, tạo ra sự sợ hãi và cản trở du lịch thể thao.
Các biện pháp chế tài nghiêm khắc
Trước tình hình nghiêm trọng, chính phủ các nước và các tổ chức bóng đá đã phải áp dụng những hình phạt cực kỳ nghiêm khắc:
- Lệnh cấm vào sân (Banning Orders): Áp dụng cấm khán giả có tiền sử bạo lực vào sân vận động, đôi khi kéo dài trọn đời.
- Phạt tù và phạt hành chính: Nhiều quốc gia đã sửa đổi luật pháp để hình sự hóa hành vi gây rối sân cỏ, áp dụng án tù giam đối với những kẻ cầm đầu.
- Thi đấu không khán giả: Đây là hình phạt nặng nề nhất đối với CLB khi các CĐV của họ gây rối.
Hooligan trong bối cảnh bóng đá hiện đại và tương lai
Hiện tượng Hooligan đã được kiểm soát đáng kể so với thời kỳ đen tối những năm 1980, nhưng nó chưa bao giờ biến mất hoàn toàn. Các biện pháp kiểm soát liên tục được cập nhật và tăng cường.
Các quy định quan trọng từ FIFA và UEFA
FIFA và UEFA đóng vai trò trung tâm trong việc kiểm soát bạo lực. Các quy tắc hiện đại tập trung vào việc ngăn chặn vấn đề trước khi nó xảy ra:
- Quy tắc An ninh Sân vận động: Buộc các sân vận động phải đáp ứng các tiêu chuẩn an ninh tối thiểu, bao gồm cổng kiểm soát, hàng rào, và khu vực cách ly cổ động viên đối thủ.
- Lệnh cấm di chuyển: Hạn chế số lượng hoặc cấm hoàn toàn cổ động viên đội khách di chuyển đến quốc gia đối thủ nếu có nguy cơ bạo loạn cao.
- Trách nhiệm CLB/Liên đoàn: CLB và Liên đoàn quốc gia phải chịu trách nhiệm hoàn toàn về hành vi của cổ động viên, đối mặt với các hình phạt tài chính và thể thao nghiêm trọng nếu xảy ra bạo lực.
Công nghệ hỗ trợ kiểm soát bạo lực sân cỏ
Công nghệ hiện đại đã trở thành vũ khí đắc lực trong cuộc chiến chống Hooligan:
- Hệ thống camera giám sát (CCTV): Các sân vận động lớn hiện nay được trang bị mạng lưới camera độ nét cao, có khả năng nhận diện khuôn mặt.
- Dữ liệu sinh trắc học và AI: Công nghệ nhận diện AI giúp nhanh chóng so sánh khuôn mặt của người vào sân với cơ sở dữ liệu của những người bị cấm vào sân, ngăn chặn Hooligan xâm nhập ngay từ cổng.
- Vé điện tử và cá nhân hóa: Việc bán vé được cá nhân hóa (gắn với tên, ảnh, căn cước) khiến việc theo dõi và truy cứu trách nhiệm dễ dàng hơn nhiều.

Hướng đến văn hóa cổ động văn minh
Bên cạnh các biện pháp trừng phạt, giải pháp lâu dài nằm ở việc thay đổi nhận thức và xây dựng văn hóa cổ vũ. Nhiều chiến dịch giáo dục về tinh thần thể thao, như “Respect” của UEFA, được triển khai nhằm khuyến khích fan thể hiện tình yêu một cách tích cực, dùng âm nhạc, nghệ thuật và sự nhiệt huyết để hỗ trợ đội nhà, thay vì dùng bạo lực.
Bóng đá là sân chơi toàn cầu, là biểu tượng của sự cạnh tranh lành mạnh và sự đoàn kết. Mỗi người hâm mộ phải là một đại sứ của tinh thần thể thao, giữ trọn đam mê nhưng đồng thời tuân thủ luật pháp và tôn trọng đối thủ. Chỉ khi đó, hiện tượng Hooligan mới có thể được đẩy lùi triệt để, và bóng đá sẽ thực sự trở lại là môn thể thao đẹp và an toàn cho mọi người.
Tóm lại, Hooligan là gì? Họ là những cá nhân hoặc nhóm cổ động viên cực đoan, nổi bật bởi hành vi bạo lực, gây rối trật tự công cộng và xung đột có tổ chức, lấy bóng đá làm cái cớ. Dù đã được kiểm soát mạnh mẽ, hiện tượng này vẫn là một bài học đắt giá về giới hạn của sự cuồng nhiệt và vai trò của an ninh trong thể thao. Để bảo vệ vẻ đẹp của bóng đá, sự chung tay của chính phủ, các tổ chức bóng đá và đặc biệt là ý thức của mỗi người hâm mộ là yếu tố quyết định.

